Loading...
Hiển thị các bài đăng có nhãn Người Việt tại Mỹ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Người Việt tại Mỹ. Hiển thị tất cả bài đăng

29/11/16

Người Mỹ gốc Việt tham gia cuộc đua vào chính trường Mỹ

Trong mùa bầu cử 2016, người gốc Việt tham gia tranh cử 20 chức vụ trong chính quyền các cấp tại quận Cam và rộng hơn là vị trí nghị sỹ bang và liên bang.

ảnh minh họa

Nước Mỹ vừa trải qua một mùa bầu cử sôi động. Mọi sự chú ý đổ dồn vào cuộc chạy đua vào chiếc ghế Tổng thống giữa tỷ phú Trump và bà Hillary. Nhưng thực ra, cùng lúc đó còn một cuộc chạy đua khác vào các vị trí quan trọng trong quốc hội, chính quyền các cấp từ liên bang tới tiểu bang, địa hạt, thành phố.

Trong cuộc chạy đua này, người Mỹ gốc Việt đang tiếp tục thể hiện sự nỗ lực vươn lên để tham gia ngày càng sâu vào chính trường, vào nền chính trị dòng chính của Mỹ. Văn hoá chính trị cởi mở của nước Mỹ đa sắc tộc và sự vươn lên của người Việt là yếu tố quan trọng giúp họ tham gia nhiều hơn vào chính trị dòng chính của nước Mỹ.

Theo VTV

Chàng trai xuất sắc chia sẻ kinh nghiệm 'săn' học bổng Mỹ

Giành được học bổng toàn phần trị giá 128.000 USD (gần 3 tỉ đồng) cho 4 năm học tại Đại học Temple (thành phố Philadelphia, bang Pennsylvania, Mỹ), Phạm Ngọc đã có một năm học tập ở xứ người.

Từ đó, anh chàng rút ra được nhiều kinh nghiệm để chia sẻ cho các bạn học sinh, sinh viên sắp du học.

Chiến thuật “mọt sách”

Nhiều học sinh chuẩn bị hồ sơ xin học bổng bị từ rất sớm. Riêng Ngọc lại bắt đầu rất muộn, vào mùa hè lên lớp 12 (Trường THPT chuyên Amsterdam, Hà Nội). Khi chia sẻ ý định này với bố mẹ, Ngọc chỉ còn 5 tháng để bắt tay chuẩn bị hồ sơ.

“Bình thường, mình rất thích đi chơi cùng bạn bè, tham gia các hoạt động ngoại khóa. Nhưng khi đó phải chạy nước rút để hoàn thành hồ sơ. Mình áp dụng chiến thuật “mọt sách”. Mình dành hết toàn bộ thời gian để giữ điểm số trên lớp, học chăm chỉ cho các kỳ thi chuẩn hóa, viết bài luận. Thời gian trên lớp, mình cố gắng nghe giảng thật kỹ, hoàn thành luôn bài tập về nhà trong giờ ra chơi để có thể dành thời gian ở nhà cho các kỳ thi SAT 1, SAT 2. Nhiều lúc, mình cũng rất căng thẳng, mệt mỏi. Nhất là những lúc bế tắc với bài luận nhưng bố mẹ luôn ở bên cạnh động viên”, Ngọc bộc bạch.

Phạm Ngọc chụp ảnh cùng giáo sư dạy môn Toán thống kê

Theo Ngọc, khi làm hồ sơ xin học bổng, việc quan trọng là phân bổ thời gian hợp lý. Cách chia thời gian của Ngọc chỉ là phân rõ thời gian nào sẽ làm gì. Ví dụ, 30 phút viết bài luận chính, 30 phút ngồi ôn SAT, 30 phút tiếp theo viết bài luận phụ. Khi ép bản thân vào khuôn khổ như vậy thì hiệu quả sẽ tốt hơn. Nhưng trước hết vẫn phải là nỗ lực từ ban đầu của mình như: học trên lớp để phát triển khả năng học thuật, tham gia các hoạt động cộng đồng, các câu lạc bộ để phát triển kỹ năng mềm (làm việc nhóm, kĩ năng lãnh đạo, khả năng nói trước đám đông). Các nhà tuyển sinh Mỹ luôn chú trọng cả mặt học thuật và mặt phát triển con người của một học sinh.

Ngọc trước Trường Fox School of Business, ĐH Temple

“Khi làm hồ sơ, các bạn không nên quá đánh bóng hay nói dối về bản thân vì các nhà tuyển sinh sẽ dễ dàng nhận ra khi một học sinh không trung thực trong bộ hồ sơ của mình. Hãy cố thể hiện tốt nhất những gì mình có, chứ đừng cố thể hiện những gì mình không có”, Ngọc lưu ý. Với sự chuẩn bị tốt nhất, Ngọc may mắn nhận được học bổng 4 năm tại Đại học Temple, Mỹ. Khi sang đây học, Ngọc nhận ra nhiều điều khác biệt so với sự chuẩn bị của bản thân mình.
Ngọc cho biết: “Ở trường, các bạn phát biểu rất nhiều và sẵn sàng nói lên suy nghĩ bản thân. Bản thân mình không phải người quá ngại ngùng nói trước mọi người nhưng cũng mất hơn 6 tháng để có thể cảm thấy thoải mái hơn trong việc phát biểu trước lớp”.

Ngọc cùng giáo sư trong giảng đường

Tại Temple, mô hình lớp học gồm: lớp giảng đường (lecture hall) hoặc lớp nhỏ, nhưng ở cả hai loại các giáo sư đều tập trung nhiều vào phần thảo luận. Cách câu hỏi được đưa ra thảo luận luôn cố áp vào tình huống thực tế để sinh viên thấy được ứng dụng của kiến thức vào thực tiễn. Ví dụ, sinh viên học lớp Kỹ năng lãnh đạo và Quản trị tổ chức (Leadership and Organizational Management), thầy giáo cũng đưa luôn trường hợp cụ thể (case study) về mô hình quản lý của Apple so sánh với Google hay Microsoft và các công ty công nghệ khác. Hoặc sinh viên được xem về quá trình phát triển của Pixar (công ty sản xuất phim hoạt hình hàng đầu tại Mỹ) từ sự những thành công ban đầu, sự thất bại về ý tưởng rồi quá trình hồi phục cho tới tận ngày nay để các bạn thấy được rõ việc quản trị một công ty có những khó khăn như thế nào.

Ngọc tham gia chuyến dã ngoại leo núi lần đầu tại Mỹ, tại thác nước Raymondskill, bang Pennsylvania).

Tại trường, Ngọc thích nhất là “Office Hours”, tức là cuộc nói chuyện 1-1 với các giáo sư đang giảng dạy. “Đây là lúc để các sinh viên có thể đặt câu hỏi cho nhiều vấn đề khác nhau, về bất kỳ điều gì. Các giáo sư sẽ giải đáp các thắc mắc và động viên sinh viên nếu họ đang gặp khó khăn. Họ không thấy phiền vì sinh viên hỏi quá nhiều”, Ngọc nói. Một bật mí nữa từ Ngọc là việc các du học Việt sang Mỹ nên cố gắng hòa mình với bạn mới. Tâm lý học sinh Việt khi đi du học thường nương tựa vào nhau nhưng đôi khi nương nhau quá tạo thành một nhóm chỉ toàn sinh viên Việt chơi với nhau. Như thế sẽ khó phát triển kỹ năng tiếng Anh của bản thân. Cá nhân Ngọc chơi với nhiều bạn ở khắp nơi trên thế giới để có những trải nghiệm mới mẻ và thú vị hơn.

Theo Thanh niên

28/11/16

Người Việt được vinh danh trong giáo trình ĐH đào tạo đồ họa hàng đầu nước Mỹ

Khi học đến bài Shading (tạm dịch là Đánh bóng) ở Đại học Utah, đứng trong top 5 ở Mỹ về ngành đồ họa, tôi rất bất ngờ khi giáo sư nhắc đến tên một người Việt Nam, Bùi Tường Phong.

Giới đồ họa có lẽ không ai là không quen thuộc với thuật ngữ "Phong shading". Đây là một kỹ thuật đổ bóng cho hình ảnh được tạo trên máy tính, giúp hình ảnh có tính chất ba chiều sát với thực tế.


Về căn bản, Phong shading là một thuật toán giúp chuyển các nguyên lý quang học như phản xạ và tán xạ thành một công thức để máy tính có thể mô phỏng yếu tố tự nhiên trong môi trường giả lập.

Đây là thuật toán tiên phong trong lĩnh vực đồ họa điện toán mà nếu không có nó, những chương trình nặng ký hiện nay như 3D Max, Maya, Cinema 4D, RenderMan... chưa chắc đã tồn tại.

Và cũng ít ai biết rằng, người tạo ra nền móng cho kỹ thuật đồ họa phản chiếu và tô bóng đa chiều chính là một người Việt Nam - tiến sĩ Bùi Tường Phong .

Hơn 40 năm sau khi tiến sĩ Bùi Tường Phong qua đời, ông luôn được ghi nhớ là người tạo nên bước ngoặt của ngành đồ họa điện toán.

Sau đây là góc nhìn của tác giả Nguyễn Hoàng Thanh về tiến sĩ Bùi Tường Phong, qua bài viết: "Người Việt xuất hiện trong giáo trình trường ĐH đào tạo đồ họa hàng đầu nước Mỹ", được đăng trên trang tin điện tử của Hội Kiến trúc sư Việt Nam.

Khi học đến bài Shading (tạm dịch là Đánh bóng) ở Đại học Utah, đứng trong top 5 ở Mỹ về ngành đồ họa, tôi rất bất ngờ khi giáo sư nhắc đến tên một người Việt Nam, Bùi Tường Phong.

Sự tò mò thôi thúc tôi tìm hiểu về Bùi Tường Phong.

Nhưng càng tìm tôi lại càng thất vọng vì thông tin về anh trong thư viện cũng như trên Internet quá khan hiếm, chủ yếu chỉ nói về công trình nghiên cứu của anh và thậm chí tên anh thường bị viết sai (sau này tôi mới biết được nguyên nhân là do anh mất quá sớm).

Tuy nhiên, tôi cũng nhận được những động viên khích lệ lớn từ thầy Peter Sherley, một giáo sư xuất sắc, tác giả của quyển sách nổi tiếng Nền tảng Đồ họa máy tính (Fundamental of Computer Graphics), cẩm nang cho những ai theo đuổi môn này.

Ông rất yêu quý và ngưỡng mộ Bùi Tường Phong. Ông hỏi tôi cách phát âm tên Bùi Tường Phong sao cho đúng, hỏi về cách đặt tên của người Việt Nam, ý nghĩa của những cái tên, và ông rất vui thích khi biết về những điều này.

Trường ĐH Utah nơi Bùi Tường Phong hoàn thành đề tài tiến sĩ năm 1973

Khi tôi thổ lộ muốn làm điều gì đó vì Bùi Tường Phong , thầy đã động viên và giới thiệu tôi với những bậc thầy, những bậc đàn anh trong ngành đồ họa máy tính mà xưa kia học cùng thời với Bùi Tường Phong.

Tôi có nhiều cuộc trò chuyện thú vị và bổ ích với những bậc tiền bối này và những hiểu biết của tôi về anh bắt đầu tăng lên… bắt đầu từ giáo sư Peter, giáo sư McDermott, giáo sư Sutherland, Jim Nate…

Phong Shading

Qua lời kể của giáo sư McDermott, khi còn là sinh viên ở Utah, trong một lớp học của giáo sư Sutherland, Phong, McDermott, Jim Clark và Raphael Rom đã xây dựng một trong những mô hình đầu tiên và đã trở thành biểu tượng về những hình ảnh được tạo ra bởi máy tính (computer graphics generated picture): chiếc xe con bọ VW bug rất được ngưỡng mộ và đánh giá cao trong các tạp chí chuyên ngành đồ họa.

Mô hình chiếc xe con bọ Volkswagen vẽ theo kỹ thuật Phong Shading

Giáo sư McDermott nói đó là một trong những kỷ niệm thật sự đáng nhớ trong đời ông, trái tim mình như ấm lại khi nhắc đến người bạn xưa.

Giáo sư McDermott (hiện đang công tác ở Trung tâm High Performance Computing tại Đại học Utah) rất xúc động khi kể lại kỷ niệm cũ: "Mọi người quyết định chọn chiếc xe con bọ VW của giáo sư Sutherland làm biểu tượng này và thực hiện việc đo đạc trong ga-ra nhà giáo sư. Phong nhỏ con thì đo phần thân xe, ông cao to hơn thì đo phần nóc xe. Mọi người làm việc rất vui vẻ và nhiệt tình".

Giáo sư Ivan Sutherland (Phó chủ tịch của Sun Microsystems, giáo sư thỉnh giảng của trường đại học UC Berkeley) nhớ lại: "Phong là người học trò rất thông minh, tốt bụng và khiêm tốn".

Ông còn nhớ một câu nói của Phong: "Tôi không mong muốn thể hiện mọi vật một cách chính xác như chính nó trong thế giới thật, tôi chỉ mong muốn thể hiện nó một cách gần giống với một độ chính xác chấp nhận được mà thôi".

Tuy nhiên, những gì anh làm đã khắc một cột mốc quan trọng lịch sử ngành đồ họa máy tính. Phong shading là một phương pháp nội suy trong đồ họa 3D để tính ra giá trị màu của một điểm bất kì trên bề mặt vật thể bằng cách nội suy giá trị màu và vector pháp tuyến từ giá trị màu và vector pháp tuyến tại các đỉnh của đa giác.

Với Phong shading, chất lượng và độ phân giải của ảnh phản chiếu (specular reflections) cải thiện đáng kể so với các phương pháp khác như: Gouraud shading, Flat shading...
So sánh giữa Flat shading và Phong shading

Phong đã hoàn thành đề tài tiến sĩ của mình rất sớm bởi anh biết mình bệnh nặng và sẽ không qua khỏi. Thật đáng thương và đáng khâm phục!

Giáo sư David C. Evans, giáo sư Ivan Sutherland và những sinh viên cùng thời của anh như James H. Clark, Franklin C. Crow, George Randall, Dennis Ting và John Riley là những người được Phong gửi lời tri ân, những người đã gắn bó, giúp đỡ và động viên anh trong suốt khoảng thời gian đó.

Khi tìm hiểu về Phong, tôi đã quen với Zim Nate, một người bạn trên mạng Myspace. Zim là một chuyên gia chuyên về thiết kế các mô hình cho xe hơi.

Zim tuyên bố sẵn sàng nói chuyện với bất kỳ ai biết được Bùi Tường Phong là ai. Zim và đồng nghiệp của anh, những người rất nể phục Phong, đã thật sự ấn tượng và xúc động khi nghe tôi kể về câu chuyện của Phong…

Chắc chắn sẽ còn nhiều câu chuyện về Phong nữa. Tôi thật sự muốn làm điều gì đó ý nghĩa và trọn vẹn cho con người Việt Nam tài hoa bạc mệnh này cũng như đáp lại sự mong mỏi và nhiệt tình của thầy Peter ngoài việc làm thầy hài lòng về kết quả học tập của tôi.

Bùi Tường Phong sinh ngày 14.12.1942 tại Hà Nội.

Sau đó, ông học Trường trung học Albert Sarraut, nay là Trường THPT Trần Phú - Q.Hoàn Kiếm. Ngôi trường này cũng là nơi ươm mầm của nhiều nhân vật nổi tiếng như: Đại tướng Võ Nguyên Giáp, cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng, cố Tổng bí thư Trường Chinh, Giáo sư Hoàng Xuân Hãn,...

Năm 1964, ông sang Pháp và theo học tại Viện Đại học quốc gia bách khoa Grenoble. Sau khi tốt nghiệp ngành khoa học tại Grenoble, ông Phong tiếp tục theo học tại Trường ENSEEIHT chuyên về kỹ thuật công nghệ.

Năm 1971, ông Bùi Tường Phong chuyển sang nghiên cứu về ngành khoa học máy tính tại ĐH Utah, Mỹ. Hai năm sau, ông nhận học vị tiến sĩ tại ĐH Utah. Năm 1975, ông trở thành giáo sư của Đại học Stanford lừng danh. Tiếc thay, cũng trong năm này, ông qua đời vì bệnh ung thư bạch cầu.

Về đời sống cá nhân, ông lập gia đình vào năm 1969 tại Pháp và có một con gái.

Theo Trí thức trẻ

26/11/16

Vừa đến Mỹ, đại diện Việt Nam đã được dự đoán lọt top 7 Miss World

Chuyên trang sắc đẹp Missosology dự đoán, đại diện của Việt Nam tại Hoa hậu Thế giới 2016 – Trương Diệu Ngọc sẽ lọt top 7.

Trải qua khá nhiều ồn ào, hôm qua (25/11) đại diện của Việt Nam – Trương Diệu Ngọc chính thức lên đường tới thủ đô Washington D.C, Mỹ để tham dự Hoa hậu Thế giới 2016.


Diệu Ngọc lên đường tham dự Hoa hậu Thế giới 2016.

Vừa đặt chân đến Mỹ để bắt đầu cuộc hành trình chinh phục chiếc vương miện cao quý của Hoa hậu thế giới 2016, Diệu Ngọc đã được chuyên trang sắc đẹp hàng đầu thế giới - Missosology dự đoán sẽ lọt vào top 10 người đẹp nhất của Hoa hậu Thế giới năm nay, đại diện Việt Nam xếp vị trí thứ 7.

Diệu Ngọc được dự đoán lot top 7 của Hoa hậu Thế giới 2016.

Missosology đánh giá Diệu Ngọc là một trong những ứng cử viên mạnh nhất châu Á tại Hoa hậu Thế giới năm nay và có vẻ đẹp được người phương Tây ưa chuộng, chắc chắn cô sẽ là một ứng cử viên sáng giá.

Trước đó, video giới thiệu gửi đến ban tổ chức Hoa hậu Thế giới 2016 của Diệu Ngọc cũng được đánh giá khá cao.

Diệu Ngọc tên đầy đủ là Trương Thị Diệu Ngọc sinh năm 1990 tại thành phố Đà Nẵng. Cô có chiều cao nổi trội 1m80 với số đo 3 vòng khá gợi cảm 86 - 64 – 95cm. Hi vọng, nối tiếp thành công của Lan Khuê ở mùa trước, Diệu Ngọc có thể tỏa sáng tại Hoa hậu Thế giới năm nay.

Theo Người đưa tin

Người Việt ngày nay đi Mỹ mang theo những gì?

“Hành trang của bạn từ Việt Nam sang Mỹ, gồm những gì ngoài vật dụng cá nhân?”

Nếu như ngày xưa, câu trả lời thường là “tất cả,” “mọi thứ,” “càng nhiều càng tốt,” hoặc là “mang bao nhiêu cũng không thấy đủ,” thì ngày nay, câu trả lời chỉ đơn giản: “Mang đủ nhu cầu của mình,” hoặc “không cần mang gì nhiều vì bên Mỹ có hết rồi.”

Nguyên nhân cho việc này có thể được cho là do Little Saigon ngày càng phát triển để có thể đáp ứng nhu cầu của cộng đồng Việt Nam nơi đây, nên khu Little Saigon có thể xem là “cái gì cũng có” như ở Việt Nam.

Mang gì qua? Mang gì về?

Trong chuyến qua Mỹ vào tháng 10 vừa qua, bà Nguyễn Thị Ngà, 63 tuổi, hiện sống tại Sài Gòn, mang theo khô cá, mắm cá, tôm khô và chà bông để làm quà biếu người thân tại đây. Bà kể lại, quan thuế sau khi lục soát hành lý của bà thì chỉ tịch thu duy nhất món chà bông. Bà cũng nói thêm việc nhân viên sân bay nhắc nhở bà vì đây là lần vi phạm đầu tiên, và họ cũng không đưa ra mức phạt nào khác. Ngoài ra, hải quan cũng đưa thêm cho bà Ngà thông tin về loại thực phẩm bị cấm mang vào Mỹ.

Bà cũng tâm tình thêm về việc hiện có tin đồn không được mang hải sản vào nước Mỹ do vụ Formosa gần đây. Nhưng, bà Ngà vẫn “liều” mang theo tôm khô và quan thuế … cho qua luôn.

“Tôi biết bên đây bây giờ cũng có tôm khô. Nhưng tôm bên đây không ngon như bên Việt Nam! Tôi đặt tôm khô từ Cà Mau nên thịt tôm chắc và ngọt hơn nhiều,” bà Ngà chia sẻ. Khi được hỏi dự đình sẽ mang gì khi trở về Việt Nam, bà nói: “xà bông gội đầu vì hàng bên đây “chất lượng” hơn. Chứ bên đó, người ta nhập hàng từ Trung Quốc về nên xài sợ lắm. Với lại tôi cũng mang thêm bánh kẹo về làm quà cho người quen biết.”

Trái lại với ý kiến của bà Ngà, chị Hoa Vũ, cư dân Fountain Valley, cho rằng Little Saigon hiện nay có mọi thứ như Việt Nam nên không cần người thân mang gì sang nữa.

“Bên đây, tôi hay mua tôm khô Louisiana nên không phải nhờ người thân mang món này sang nữa. Những món ăn vỉa hè như bánh tráng trộn hay phá lấu thì các quán cà phê tại Little Saigon họ cũng bắt đầu bán. Nếu nói về trái cây như sa pô chê, thì mình mua hàng nhập về từ Florida và trái chùm ruột thì tôi thấy chợ Việt Nam cũng bán. Ngay cả các loại rau ‘cực đồng quê’ như bông điên điển, rau nhút, đậu rồng, bông súng cũng có nữa,” chị Hoa tâm tình.

Chị nói thêm: “Do đó, tôi không còn nhờ người mang thực phẩm từ Việt Nam qua. Bên đây, đồ ăn sạch sẽ và chất lượng cũng không thua kém hàng quê nhà cho mấy.”

Trong khi đó, chị Lan Phạm, cư dân Garden Grove, cho biết chị từng mang hạt giống rau muống sang Mỹ … để trồng.

“Sau khi qua đây năm 1975, tôi lần đầu về thăm quê hương năm 2000. Khi quay lại Mỹ, được biết là không thể mang thực vật, nên tôi mang một nhúm nhỏ hạt giống rau muống, rồi nhét vào túi quần mang qua. Tôi chỉ mang một nhúm nhỏ chỉ khoảng hai đốt ngón tay, nên khi đi qua xét duyệt tại sân bay, không bị phát hiện,” chị Lan tâm tình.

Chị Lan nói thêm: “Bây giờ bên đây thứ gì cũng có, nên tôi cũng không biết mang gì về. Nếu mang, chỉ mang vài chai tương ớt Chinsu hay tương ớt Cholimex cho mấy đứa cháu đang sang đây du học thôi. Mấy đứa cháu nó ăn khô mực nên nhờ tôi mua mấy chai tương để ăn chung cho ngon thôi. Còn với bà con hay người lớn tuổi, tôi mang bột sắn sang làm quà.”

Cơ Quan Quan Thuế Hoa Kỳ trung bình gặp phải hơn 300 trường hợp mỗi ngày mang thực phẩm cấm vào Mỹ (Hình: David McNew/Getty Images)

Thông tin cần biết

Theo thông tin từ Cơ Quan Quan Thuế Hoa Kỳ, trung bình quan thuế gặp phải hơn 300 trường hợp mang thực phẩm bất hợp pháp vào Mỹ mỗi ngày. Chỉ riêng năm 2015, cơ quan này bắt được hơn 85,000 trường hợp vi phạm, và tịch thu hơn 1,700,000 loại thực phẩm liên quan đến thịt, trái cây, hạt giống,… bất hợp pháp được mang vào Mỹ.

Khi được hỏi những thực phẩm trong danh sách cấm nào mà người Việt Nam thường mang theo, ông Michael T. Ferguson, nhân viên phụ trách kiểm tra nông phẩm của CBP, cho biết người Việt thường mang sản phẩm từ thịt heo, như chà bông, bánh có chà bông, lạp xưởng và bánh trung thu nhân thịt. Ông cũng nhấn mạnh thêm về việc trái cây không được nhập cảnh vào nước Mỹ nhưng người Việt thường xuyên mang trái cây như sầu riêng, cam quýt, thanh long, xoài, măng cụt, vú sữa, chôm chôm, mít, vải thiều, mãng cầu và hồng xiêm… Chắc chắn sẽ bị tịch thu. Ngoài trái cây, ông cũng cho biết, một số người hay mang hạt giống nông nghiệp và cả hạt sen.

Về các hình thức vi phạm và mức phạt, ông Ferguson nói “sẽ khác nhau cho từng trường hợp. Nếu hành khách không cố tình vi phạm và tuân theo điều luật thì họ vẫn có cơ hội điều chỉnh khi khai báo. Nếu như hành khách cố ý mang thực phẩm cấm, không tuân điều luật thông báo và vẫn khai báo dối là không mang thực phẩm cấm vào Mỹ, sẽ nhận mức phạt $300.”

Ông cũng cho biết mức phạt $300 chỉ dành cho người vi phạm lần đầu. Đối với người tái phạm, mức phạt sẽ là $500 cho lần thứ hai, và tiếp tục tăng nếu hành động này vẫn còn tiếp diễn.

Ông Ferguson nhận định rằng chiều hướng tăng và giảm trong việc hành khách mang thực phẩm cấm vào Mỹ có liên quan đến dịp lễ của từng nước. “Chúng tôi nhận thấy sự gia tăng trong việc này thường vào những ngày lễ của chủng tộc họ, hoặc thời gian hoa quả vào mùa, hay thời tiết tại những nước khác trở nên ấm hơn.”

Theo NV

25/11/16

Quán cafe Việt ở Mỹ bị cướp

Cảnh sát Mỹ đang truy tìm ba nghi phạm tiến hành vụ cướp có vũ trang ở một quán cafe Việt Nam tại thành phố Santa Ana.

Ảnh minh họa

Theo ABC7, chiều 21/11, hai người đàn ông bịt mặt xông vào quán cafe M & Toi tại thành phố Santa Ana, bang California. Chúng chĩa súng và dao vào các khách hàng và nhân viên bên trong rồi đòi họ đưa tiền. 

Giới chức cho hay ngay trước vụ cướp, một người đàn ông đã đi vào quán, ngồi ở khu vực quầy bar và nhắn tin cho ai đó. Ít phút sau, hai tên trên xuất hiện. Người này liền đi ra sau quầy lễ tân và lấy tiền ra cho các nghi phạm.

Video giám sát cho thấy chúng yêu cầu mọi người nằm xuống sàn sau đó bỏ trốn. Gương mặt của một trong những tên này bị lộ khi y tháo khăn bịt mặt ra.

Cảnh sát đang truy tìm hai kẻ tiến hành vụ cướp và đồng phạm trên, đồng thời kêu gọi người dân cung cấp thông tin hỗ trợ.

Nghi phạm thứ nhất cầm súng, khoảng 18-25 tuổi, tóc đen, phom người trung bình, cao khoảng 1,7 - 1,75 m. 

Nghi phạm thứ hai cầm dao, khoảng 15-21 tuổi, tóc đen, người gầy và cao khoảng 1,65 - 1,7 m. 

Giới chức cho biết đây là quán cafe Việt Nam thứ ba bị cướp chỉ trong hai tuần qua theo hình thức tương tự và họ đang điều tra xem liệu các vụ việc này có liên quan đến nhau hay không.

Theo VnExpress

18/11/16

Mỹ: Một thiếu niên gốc Việt bị bắn chết gây rúng động cộng đồng

Nạn nhân trong vụ việc là một nam sinh 15 tuổi gốc Việt, Trương Lê. Cậu thiếu niên bị bắn chết ở khu phố số 4900 đường South First, Louisville, bang Kentucky, Hoa Kỳ.

Chân dung nạn nhân Trương Lê.

Hôm 10/11, một vụ giết người thương tâm đã xảy ra tại trường trung học Iroquois với nạn nhân là một nam sinh người Mỹ gốc Việt, Trương Lê 15 tuổi. Theo bà Lindsay Shores, hàng xóm của em Lê, bà đã nghe thấy tiếng nổ súng gần nhà trước khi cậu thiếu niên bị bắn chết. Tuy nhiên, cảnh sát chỉ kiểm tra qua lo và không quan tâm sau đó.

Tuy nhiên ngay ngày hôm sau đó, cậu bé Trương Lê bị phát hiện đã thiệt mạng tại khu vực có tiếng nổ súng vào hôm trước đó. Theo điều tra, trước đó Lê có tới chơi với các bạn ở trung tâm cộng đồng Beechmont sau đó khoảng 6h30 thì em đạp xe về nhà.

Cậu bé bị bắn ở góc đường 1st Street và Tenny Avenue, sau đó được tìm thấy bởi những người bạn của mình. Cảnh sát vẫn đang điều tra về thông tin vụ việc cũng như động cơ gây án của hung thủ.

Ngay sau khi xảy ra vụ việc, Trương Lê đã được chở tới bệnh viên đại học. Tuy nhiên, cậu đã tắt thở vào lúc 7 giờ tối và qua đời trong bệnh viện.

Theo tin của đài truyền hình WHAS số 11, hàng xóm sống trong cùng khu vực với gia đình em Trương Lê đã yêu cầu cảnh sát phải tăng thêm người tuần tra trong khu phố của họ, để tránh xảy ra những án mạng như trường hợp của em Trương Lê mới đây.

Không chỉ lo lắng về vấn đề an ninh trong khu vực, những người hàng xóm cũng hoàn toàn bàng hoàng khi nghe tin cậu bé dễ mến Trương Lê qua đời. Họ không biết vì sao một cậu bé như vậy lại liên quan tới vụ giết người bằng súng.

Trước đó, một thiếu nữ gốc Phi cũng đã bị bắn tại thành phố Louisville, chỉ một ngày trước khi Trương Lê bị bắn.


Theo Kênh 14

Bất ngờ với cuộc sống trên đất Mỹ của con gái Việt Hương và con trai Ngô Kiến Huy

Hai nhóc tì này dù tuổi còn nhỏ nhưng đã được hưởng thụ cuộc sống khiến nhiều người lớn phải thèm muốn.


Con gái Việt Hương từ nhỏ đã thường xuyên phải sống xa mẹ, tuy nhiên cô bé vẫn luôn có cuộc sống sung sướng bên cạnh bố, không hề thiếu thốn thứ gì. Nhìn những hình ảnh đời thường của cô bé có lẽ ai cũng phải ngưỡng mộ gia đình Việt Hương.

Ở Mỹ cô bé là một học sinh rất năng nổ và hiếu động

Không chỉ thế, con gái Việt Hương còn có thành tích học tập ấn tượng

Ngoài học tập kiến thức, cô bé còn học thêm rất nhiều kĩ năng

Dù không có mẹ bên cạnh nhưng Elyza lúc nào cũng được bố chăm bẵm từng li từng tí

Và đồng hành trong mọi việc

Cô bé thường xuyên được đưa đi chơi

Du lịch cùng bố mẹ

Tuy còn nhỏ nhưng đã đi đến nhiều nơi

Còn được gặp gỡ người nổi tiếng

Tham gia các hoạt động bổ ích, lành mạnh như bao đứa trẻ khác

Rảnh rỗi còn đến chơi với các nhóc tì nhà Bằng Kiều

Rảnh rỗi còn giúp bố mẹ thu hoạch rau củ

Ngoài vui chơi, Elyza còn được bố dẫn đi làm từ thiện. Đây là lúc cô bé đi bán hàng để lấy tiền giúp đỡ những người vô gia cư

Phát đồ từ thiện cùng với người lớn

Có vẻ như con gái Việt Hương đang có một cuộc sống đầy màu sắc và vô cùng hạnh phúc

Chẳng hề thua kém con gái Việt Hương, con trai Ngô Kiến Huy cũng đang tận hưởng cuộc sống đầy đủ, sung sướng và hạnh phúc trên đất Mỹ với mẹ và bố dượng của mình.

Chồng Thụy Anh là một Việt Kiều giàu có nên cô chẳng phải lo lắng về cuộc sống của mình và bé Minh Trí cũng vậy

Tuy còn nhỏ nhưng bé đã có cơ hội đặt chân và khám phá vô số địa danh nổi tiếng

Hết được mẹ ruột đưa đi chơi

Lại đến mẹ nuôi chăm bẵm chiều chuộng. Đối với Thanh Thảo thì dù bận rộn công việc cỡ nào đi nữa, con trai nuôi vẫn là ưu tiên hàng đầu

Nhìn ra dáng công tử nhí trên đất Mỹ

Thường xuyên ăn uống ở những nhà hàng sang chảnh

Có vẻ Jacky Minh Trí đã quen việc lui đến những không gian xa hoa, sang trọng

Dù không có bố kề bên thì cậu nhóc cũng sung sướng và đầy đủ, chẳng thiếu thứ gì

Đặc biệt là mẹ nuôi Thanh Thảo chẳng để cho Jacky thiếu thốn thứ gì

Có vẻ như cuộc sống xa hoa của cậu bé khác hẳn với ông bố Ngô Kiến Huy suốt ngày bận rộn với công việc

Thời điểm hiện tại, Jacky Minh Trí đã là anh của một cô em gái cưng

Nguồn: blogtamsu.vn

17/11/16

Nỗi lòng người Việt ở Thung lũng Silicon

“Đôi lúc, tôi chỉ muốn được trở lại Việt Nam để ngửi mùi không khí, hưởng cái nắng, cái gió, cái bụi của quê hương”, một người Việt sống lâu năm ở San Jose bồi hồi.

Nhắc đến cộng đồng người Việt tại Mỹ, bất cứ ai cũng sẽ nghĩ ngay tới khu Little Saigon ở thành phố Westminster và Garden Grove tại Quận Cam (Orange County), thuộc miền nam bang California.

Nhưng lái xe dọc về bắc California chừng 6 tiếng, thành phố San Jose, khu vực nằm giữa hai đại lộ Story và Tully là nơi cộng đồng người Mỹ gốc Việt ngày càng đông và ảnh hưởng chính trị - xã hội dần mở rộng. Đây là đô thị có lượng người Việt sống đông nhất tại Mỹ, khoảng 120.000 người (chiếm hơn 10% dân số).

'Chồng tách vợ ly, chồng phơ vợ dũa'

Từ thập niên 80 của thế kỷ trước, ngành công nghiệp điện tử và công nghệ bùng nổ ở Thung lũng Silicon, tạo ra vô số việc làm với mức lương hấp dẫn so với các vùng khác tại Mỹ. Khi đó, công nhân lắp ráp hàng điện tử ở San Jose có thể kiếm 7 USD/giờ, trong khi quản lý nhà hàng ở bang khác cũng chỉ đem lại 6 USD/giờ.

Vì thế, người Việt ào ạt đến Thung lũng Silicon. Chưa thể làm trong những công ty công nghệ cao, nhưng họ đủ sức đảm nhận việc lắp ráp thiết bị điện tử đơn giản. Qua quá trình làm việc và học tập, nhiều người tích lũy kinh nghiệm, kiến thức, trở thành kỹ thuật viên trong các nhà máy này.

Bởi vậy, trong cộng đồng người Việt ở San Jose có câu “Chồng tách, vợ ly”, nghĩa là chồng là kỹ thuật viên (technician), vợ là công nhân dây chuyền lắp ráp (assembly line).

Đến thập niên 90, khi có vốn, người Việt bung ra kinh doanh. Và “Chồng tách, vợ ly” được thay bằng “Chồng phơ, vợ dũa”, nghĩa là chồng mở tiệm nội thất (furniture), vợ theo nghề làm móng (dũa móng tay). Các cửa hàng, quán ăn của người Việt mọc lên ngày càng nhiều tại San Jose. Cư dân cũng ngày càng đông.


Tượng Trần Hưng Đạo bên ngoài cổng trung tâm mua sắm Grand Century. Ảnh: Hiếu Trung

Chi phí sinh hoạt ở San Jose khá cao, đặc biệt so với Quận Cam. Một tô phở ở San Jose có thể có giá hơn 10 USD, trong khi tại Quận Cam chỉ 5-6 USD. Giá nhà cũng rất đắt đỏ. Cuộc sống không dễ dàng, nhưng người Việt đã đến San Jose thì ít chịu rời đi.
Cuộc sống quanh trung tâm mua sắm

Cộng đồng người Mỹ gốc Việt ở San Jose phát triển quanh các trung tâm mua sắm lớn. Tòa nhà Lion Plaza trên đại lộ Tully mọc lên từ đầu thập niên 80 và trở thành trung tâm của cuộc sống Việt. Đó là nơi để bạn bè gặp gỡ, đối tác làm ăn trao đổi, và cả cộng đồng sum họp dịp lễ tết.

10 năm qua, Lion Plaza đã đánh mất vai trò và vị thế của nó. Lượng người Việt lui tới ít hẳn, dù ở đây vẫn còn những quán ăn nổi tiếng như “Bò 7 món” (được mệnh danh là quán bò ngon nhất California).

Thay thế cho Lion Plaza là trung tâm thương mại Grand Century Mall, số 1.111 đường Story, trong khu Little Saigon. Ở đây, bóng dáng nước Mỹ biến mất, thay vào đó là không gian Việt thuần chất.

Bên ngoài cổng, bức tượng Trần Hưng Đạo đứng sừng sững. Bước vào trong, tiếng những bài hát Việt réo rắt từ cửa tiệm băng đĩa Cỏ Hồng. Quán ăn thì đủ cả, từ Cháo vịt Thanh Đa, Bánh xèo Đinh Công Tráng, Nước mía Ninh Kiều, Quán Ngon, Ẩm thực 3 miền... cho đến các quán bán ô mai và khô bò. 


Khu ăn uống toàn quán ăn Việt Nam tại trung tâm Grand Century. 

Người nhập cư đến Mỹ gìn giữ bản sắc văn hóa qua ẩm thực. Và tại khu Little Saigon ở San Jose, ngoài Grand Century Mall hay Lion Plaza, các quán ăn Việt mọc lên khắp nơi với hương vị không khác mấy so với ở Việt Nam.

Bánh mì Lee’s Sandwiches đã quá nổi tiếng, các quán phở, quán bún bò và cơm tấm cũng rất nhiều. Giờ còn có thêm cả những quán ăn mới như Sizzle Spot với phong cách trang trí hiện đại như một quán ăn Mỹ, đồ ăn được bày trên những chiếc chảo sắt nóng hổi, kêu xèo xèo, vẫn đậm chất Việt nhưng về hình thức thì Mỹ hơn.
Ảnh hưởng chính trị lớn dần

Gần 40 năm qua, cộng đồng người Việt ở San Jose có nhiều thay đổi. Thế hệ lớn tuổi ủng hộ đảng Cộng hòa nhưng con cháu họ, thế hệ người Việt trẻ có tư tưởng cởi mở hơn, thiên về đảng Dân chủ nhiều hơn.

Họ cũng không còn làm việc trong các nhà hàng hay tiệm kinh doanh mà được học hành đầy đủ, tìm được việc làm thu nhập cao hơn.


Lá phiếu có in song ngữ tiếng Anh và tiếng Việt của một cử tri gốc Việt bầu chọn bà Hillary Clinton.

Về tầm ảnh hưởng chính trị, cộng đồng người Việt 120.000 dân còn thua kém nhiều cộng đồng thiểu số khác như người gốc Mexico, gốc Hàn... “Nguyên nhân có lẽ do người Việt không chủ động tham gia hoạt động cộng đồng. Còn các sắc dân thiểu số khác hoạt động cộng đồng rất mạnh, tạo ảnh hưởng chính trị từ lâu, có khả năng huy động ủng hộ tài chính”, luật sư N.T phân tích.

“Tiềm năng chính trị của cộng đồng Việt là rất lớn, nhưng cũng giống như ruộng lúa chưa được gặt, chưa được khai phá”, ông nhấn mạnh. Hồi tháng 10 vừa qua một trung tâm cộng đồng của người Việt mới được mở tại San Jose.

Dù vậy, ở San Jose cũng đã có không ít người Việt giữ vị trí lãnh đạo chính trị. Bà Madison Nguyễn trở thành nghị viên quận 7 tại Hội đồng Thành phố từ năm 2005, giữ chức phó thị trưởng San Jose từ năm 2011 đến 2014.


Một cử tri gốc Việt đi bỏ phiếu sớm thay vì chờ tới ngày 8/11. 

Hiện bà Madison Nguyễn đang tranh cử Nghị viện bang California và được dự báo là sẽ giành chiến thắng. Trong Hội đồng Thành phố có hai nghị viên gốc Việt là ông Tâm Nguyễn đại diện quận 7 và ông Mạnh Nguyễn đại diện quận 4. Vừa qua, ông Mạnh Nguyễn thất bại trong cuộc bầu cử Hội đồng Thành phố, và người thay thế cũng là một người gốc Việt.
Hướng về Việt Nam

Đa phần người Việt tại San Jose đều hướng tâm hồn, tình cảm của bản thân mình về quê hương. Có người về Việt Nam, ở vài ngày để thỏa nỗi nhớ rồi lặng lẽ trở về San Jose, không nói cho ai biết.

Ông Hoàng không còn người thân tại Việt Nam nên lâu chưa về, nhưng vẫn luôn ôn lại những ngày xưa cũ. Ông Nguyên, bạn ông Hoàng, kể ông cũng đã về Việt Nam nhiều lần thăm xóm giềng. Mỗi chuyến đi đối với ông đều là kỷ niệm khó phai.

Còn luật sư N.T bùi ngùi: “Nhiều lúc tôi chỉ muốn trở lại Việt Nam chỉ để ngửi cái mùi không khí, tận hưởng thêm một lần nữa cái nắng, cái gió, cái bụi của quê hương mình”. Ông cho biết vài năm nữa khi về hưu sẽ quay trở lại Việt Nam sinh sống, làm nghề hay mở lớp dạy tiếng Anh.

Và với nhiều người trẻ thành công, Việt Nam là mooic trường và cơ hội kinh doanh nhiều triển vọng. Ở Thung lũng Silicon, tấm lòng và tình cảm của người Mỹ gốc Việt đối với quê hương vẫn luôn đong đầy.

Nguồn: news.zing.vn

15/11/16

Người Việt tại Mỹ: Dự trù tài sản cho giới tiểu thương

Đồng hương Việt Nam trên đất Mỹ rất thành công về mặt thương mại. Ngoại trừ một số trường hợp đặc biệt lập ra được những đại công ty, phần đông là những tiểu thương gia lúc đầu khởi sự lập nghiệp với số vốn khiêm nhượng, nhưng sau nhiều năm cần cù buôn bán nên cũng tạo ra được nghiệp vụ có tầm vóc đáng kể.

Đối với giới tiểu thương (small business) tại Hoa Kỳ việc dự tính tài sản trong tương lai khi qua đời hoàn toàn khác hẳn với di chúc hay các phương cách dự trù thông thường của các cá nhân (độc thân hay vợ chồng) và cũng hoàn toàn khác biệt với các đại công ty. Dĩ nhiên các tiểu thương gia không những phải tính trước những gì sẽ xảy ra sau khi chết mà còn phải lập trước kế hoạch an bài cho nghiệp vụ của mình phòng khi sức khỏe xuống dốc hoặc bị tàn phế bất ngờ.

Bất luận muốn bán cơ nghiệp đi hay tiếp tục duy trì hoạt động, thủ tục dự trù tài sản cho giới này không lập ra chỉ vì phúc lợi cá nhân của người chủ mà còn cho phúc lợi những kẻ còn sống kể cả thân nhân trong gia đình lẫn các nhân viên cộng sự. Trước hết chủ nhân một nghiệp vụ nên nhờ một luật sư chuyên môn thiết lập và soạn thảo di chúc cùng tín mục. Các văn kiện này ấn định trước trường hợp qua đời việc chuyển tiếp quyền hành sao cho cho các cộng sự viên cùng thuộc cấp được dễ dàng thi hành, đồng thời phân chia của cải thỏa đáng cho gia đình, nhờ vậy sẽ giảm thiểu nguy cơ tranh giành nhau gia tài. Luật pháp Hoa Kỳ dành cho các tiểu thương gia rất nhiều chọn lựa trong mọi dự tính tài sản, tuy nhiên cần phải biết cách sử dụng sao cho có hiệu quả tối đa thay vì không biết lo toan đến khi xảy chuyện sẽ đem lại hậu quả tàn tệ như thí dụ điển hình dưới đây.

Ông Sáu là chủ một công ty nhỏ chuyên cung cấp cho các siêu thị Việt Nam tại Hoa Kỳ một món thực phẩm truyền thống đặc biệt được giới tiêu thụ rất ưa chuộng. Doanh nghiệp của ông hoạt động gần ba mươi năm nay rất phát đạt lên như diều, nhưng ngược lại sức khỏe cá nhân ông thì lại xuống như tuột dốc, sau một cơn đau nặng phải nằm nhà thương bác sĩ khám phá ông bị ung thư đến thời kỳ cuối. Các thầy thuốc đều chịu bó tay chỉ còn cách khuyên ông về nhà chuẩn bị những ngày giờ cuối cùng để ra đi cho thanh thản. Biết vậy ông Sáu rất lo lắng không biết thu xếp cơ nghiệp ra sao vì thì giờ còn lại với ông quá ngắn ngủi chỉ vừa đủ cầm cự với cơn đau và lo hậu sự cho chính mình. Bà vợ vốn là một nội trợ không hề có chút kinh nghiệm nào về buôn bán và bà cũng hoàn toàn không thích thú gì trong việc tiếp nối sự nghiệp của chồng. Cậu Hai, người con trai duy nhất cũng chỉ say mê đeo đuổi nghệ thuật thời trang và cậu cũng không hề mảy may để tâm đến công ty thực phẩm của cha. Thế là cơ nghiệp của ông Sáu hoàn toàn bị suy sụp sau khi ông qua đời vì không có người điều khiển, trong thời gian chờ bán đi kế toán viên chỉ hời hợt thanh toán các phiếu nợ hàng tháng mà không thâu tiền hàng đã giao, hoạt động sản xuất hoàn toàn đình trệ, nhân công bỏ đi tứ tán. Cuối cùng sự nghiệp do ông dầy công tạo dựng trong bao năm trường chỉ còn cái bảng hiệu, lúc bán được thì chẳng là bao vì công ty không còn đáng giá gì cả.

Dự trù tài sản cho giới tiểu thương (Ảnh: minh họa)

Tương tự như trường hợp ông Sáu, trên thực tế có tới 70% số tiểu công ty sau khi chủ nhân sáng lập qua đời bị thất bại trong việc chuyển quyền quản trị từ đời cha sang đời con và hết 90% thất bại trong việc sang chuyển xuống đời cháu. Thống kê này đã cho thấy những khó khăn trong việc chuyển một nghiệp vụ từ thế hệ này sang thế hệ sau vì thiếu tính toán hoạch định thừa kế nối tiếp sự nghiệp của người đời trước.

Các tiểu thương gia thường có rất nhiều vấn đề đặc biệt cần thu xếp trước khi lâm chung. Trước hết phải tìm được người tín cẩn có khả năng nắm quyền nối tiếp điều hành cơ nghiệp sau khi mình qua đời. Liệu có thể giao cho người hôn phối (vợ hoặc chồng) giữ mọi cổ phần hay nên để cho con cái? Cần định đoạt trước ai sẽ làm chủ công ty và ai sẽ được hưởng lợi lộc; cần tiên đoán khi cơ nghiệp chuyển sang đời sau thì giá trị tăng hay giảm? Vấn đề chính trong việc dự trù tài sản cho tiểu thương được nêu ra như sau: Thứ nhất, sau khi chủ nhân qua đời rồi có muốn thương nghiệp tiếp tục tồn tại và hoạt động như trước không và nếu muốn thì ai sẽ là người cai quản? Thứ hai, các thừa kế có đủ khả năng và có ý muốn tiếp nối sự nghiệp hay không? Thứ ba, sau khi chết có muốn đem bán đi, nếu muốn bán thì làm cách nào để sang chuyển quyền sở hữu cho chủ mới? Thông thường nên tham khảo với luật sư chuyên môn để giúp giải quyết các vấn đề nêu trên và đồng thời lập kế hoạch đáp ứng thích hợp. Trước đó nên hội họp thân nhân trong gia đình cùng các thừa kế khác cũng như các bạn hùn hạp để tìm giải pháp; nhất là nghĩ cách giải quyết sao cho công ty vẫn giữ được hoạt động bình thường mặc dù chủ nhân qua đời mà không sợ hậu quả xáo trộn do biến cố này.

Ngay sau khi chủ nhân tạ thế thì các khách hàng, người cung cấp hàng hóa, hay đối thủ cạnh tranh, v.v... thường để ý đến tình trạng thay đổi của công ty khi mất đi người cầm đầu. Tệ nhất thì cái chết của chủ nhân có thể gây ra nhiều khủng hoảng. Đối với phần đông công ty thương mại nhỏ thì các hồ sơ vay nợ, hợp đồng đại lý cùng rất nhiều văn kiện pháp lý khác thường có điều khoản ấn định khi vị chủ tịch hoặc chủ nhân từ trần thì đương nhiên mọi cộng tác tự động chấm dứt và người cầm đầu mới phải tái điều đình. Còn có gì tệ hơn cho công ty khi chủ nhân chết vào đúng lúc đang thương lượng vay tiền hoặc hụt mất cơ hội thương thảo làm đại lý cho một đại công ty. Hơn nữa mọi liên hệ với các khách hàng chính yếu đều tùy thuộc vào giao dịch của chính chủ nhân. Nay vị ấy chết đi hiển nhiên mọi mối giao hảo thuận lợi đó đều tan theo mây khói. Trên thương trường khi một nghiệp vụ mất đi khách hàng then chốt hoặc mất quyền đại lý bởi vì lý do tương lai không rõ ràng sau cái chết của chủ nhân nghiệp vụ thì công ty cũng không còn giữ được giá trị nữa nên rất khó bán được mà không khỏi bị dìm giá. Trong thực tế rất nhiều hợp đồng đại lý đặt điều khoản đòi hỏi phải chỉ định người lãnh đạo dự phòng được chấp thuận trước, thực ra đây là một cách bắt buộc chủ nhân phải tính trước việc đặt kế thừa cho hoạt động công ty không bị gián đoạn. Vì thế cần phải lập kế hoạch dự trù để khách hàng cảm thấy yên tâm khi giao dịch ít nhất họ còn có thể tiếp xúc với một thẩm quyền khác trong công ty ngoài chủ nhân ra - đặc biệt khi vị này tuổi tác mỗi ngày một cao và sức khỏe sút kém đi chắc chắn dễ gặp rủi ro đưa đến bệnh tật hay tử vong.

Ngoài ra đừng bao giờ tự hạn chế dự trù tài sản khi chết mà còn phải tiên liệu trước đến hoàn cảnh không may bị tàn phế khiến mất đi khả năng quyết định sự việc. Tàn phế nhiều khi còn tệ hại hơn cái chết bởi vì tự mình không lường trước được mức độ suy yếu hay hư hỏng của cơ thể. Nghiệp vụ vì vậy có thể bị thiệt hại nặng trong thời gian người chủ bị lâm bệnh mà không có người thay thế trước khi chủ nhân phục hồi lại được sức khỏe để điều khiển trở lại hoặc trước khi chuyển được quyền quản trị cho giám hộ theo pháp lý vì luật pháp không cho ai có quyền quyết định thay mà không có giấy tờ ủy quyền hợp pháp. Do đó cần phải dự trù trước biện pháp phòng bị nếu không may nghịch cảnh xảy ra gây hoạn nạn cho chủ nhân tiểu thương.

Bất cứ người nào định mua lại một nghiệp vụ cũng muốn thấy công ty này buôn bán thuận lợi. Do đó việc tối cần là phải định trước sao cho người kế thừa có được thẩm quyền tức thời trước những quyết định về nghiệp vụ ngay khi chủ nhân vừa qua đời hoặc bị tàn phế. Vấn đề nắm quyền lãnh đạo nghiệp vụ phải được viết rõ ràng trong di chúc hay “tín mục sống” hoặc trong các văn kiện pháp lý khác. Cần phải chỉ định một cá nhân có đầy đủ khả năng và kinh nghiệm trong việc quyết định mọi vấn đề cho nghiệp vụ.

Trong kế hoạch phải dự tính di sản để lại cho các con và các thế hệ tiếp nối sau khi chủ nhân qua đời hay bị tàn phế, đồng thời cũng cần đặt ra những biện pháp an bài tiền bạc cho người hôn phối đủ mưu sinh. Cần phải xếp đặt phân chia di sản một cách công bằng cho tất cả thân nhân khác trong gia đình. Bao giờ cũng nên cho tất cả mọi người trong gia đình được tham gia ý kiến trong các quyết định quan trọng. Nếu người hôn phối hay con cái muốn kế thừa sự nghiệp mà thấy có đủ khả năng và kinh nghiệm thì giản dị nhất chỉ cần chuyển lại quyền hành trực tiếp cho người ấy. Một vấn đề quan trọng khác là phải tránh không để qua thủ tục “giải quyết di sản” (probate) của tòa án do di chúc; bởi vì dù thời gian gián đoạn để làm thủ tục sang chuyển quyền hành có ngắn ngủi đến mấy cũng có thể làm đình trệ hoạt động của công ty cần được liên tục. Do đó phải dàn xếp trước việc sang chuyển quyền điều khiển qua hình thức tín mục hay các giao ước hợp lệ khác có nghĩa là ra ngoài phạm vi di chúc thì sẽ không phải qua thủ tục “giải quyết di sản” của tòa án.

Theo VHN

14/11/16

Đầu bếp gốc Việt làm giàu ở mỹ nhờ món ăn Việt

Dường như để khắc phục việc thực khách phải chờ hàng tuần để có cơ hội thưởng thức món mình nấu, ông chủ gốc Việt Charles Phan, 50 tuổi, đã ra mắt cuốn sách mang tựa đề “Vietnamese Home Cooking”.

Phan cho biết cuốn sách gồm 226 trang, có giá 35 USD, đơn giản là sách hướng dẫn cách nấu món ăn Việt tại nhà, cung cấp hiểu biết chung về nền ẩm thực Việt Nam, cách thưởng thức món ăn. Đặc biệt, cuốn sách tiết lộ những câu chuyện thú vị đằng sau những món ăn có trong thực đơn của Slanted Door từ khi mở cửa năm 1995 và kỹ thuật nấu nướng khiến những món ăn ở đây trở nên đặc biệt.



Cấu trúc cuốn sách của Phan không sắp xếp theo món ăn mà theo kỹ thuật nấu. Anh cho rằng mọi người chỉ thường mua sách để biết một công thức nấu ăn mà không hiểu được những quy tắc cơ bản và cách kết hợp các nguyên liệu. “Nếu bạn học cách chiên, xào, om, nướng, cách kiểm soát ngọn lửa, bạn có thể làm bất cứ điều gì”, San Joe Mercury News dẫn lời anh. “Về cơ bản cuốn sách tương tự những gì chúng tôi đang làm ở Slanted Door, quảng bá ẩm thực Việt với những nguyên liệu địa phương”, anh nói.

Sinh ra ở Đà Lạt, Phan cùng cha mẹ và anh em rời Việt Nam đến đảo Guam năm lên 13 tuổi. Mẹ anh khi đó đang làm hai công việc một lúc và anh chịu trách nhiệm nấu ăn cho cả gia đình. Họ trải qua hai năm ở đó trước khi đến San Francisco định cư năm 1977. Anh bắt đầu đi làm ở nhà hàng khi đang học cấp ba. Mỗi tuần Phan làm việc 3 buổi tối, cho đến tận hai giờ sáng và nấu bữa ăn 6 món cho 5 người bạn trong phòng ký túc xá. “Mọi người nghĩ tôi bị dở hơi”, anh kể.

Vào năm thứ ba đại học, Phan tham gia một cuộc biểu tình về học phí và buộc phải nghỉ học. Anh trải qua nhiều công việc nhưng không thành công và quyết định đi du lịch một thời gian. Tuy nhiên, trong tâm trí anh, ước mơ về một nhà hàng vẫn luôn day dứt. Bước ngoặt của cuộc đời Phan là khi anh đến châu Á năm 1994 và quyết định rằng “mình phải làm việc cho chính mình”. Thế rồi nhà hàng Việt Nam Slanted Door ra đời một năm sau đó. Đây là nhà hàng Việt Nam đầu tiên chuyên phục vụ các món ăn Việt chất lượng cao trong vùng, với các nguyên liệu địa phương tươi ngon nhập trực tiếp từ trang trại.

“Thừa thắng xông lên” sau Slanted Door, ông chủ Phan phát triển một “đế chế nhà hàng” nhỏ ở vùng vịnh San Francisco với những nhà hàng như Heaven’s Dog, Academy Cafe hay Wo Hing General Store. Năm 2004, anh giành giải Đầu bếp Giỏi nhất của Quỹ James Beard, giải thưởng được xem là “Oscars của Ẩm thực” Mỹ.

Phan cho biết bí quyết để nấu ngon là trước hết phải học cách ăn. “Khi bạn thưởng thức nhiều món ăn ngon, bạn bắt đầu xây dựng cho mình vốn từ vựng về hương vị. Bạn hình dung ra hình ảnh món ăn và cách để làm chúng”, anh nói. “Đừng chỉ đến và nói với tôi rằng thức ăn rất tuyệt. Tôi nói thế với tụi trẻ con nhiều rồi. Mục tiêu của tôi là thực sự khiến mọi người nghiện thức ăn ngon. Có nhiều thứ gây nghiện, như ma túy, nhưng tôi nghĩ nghiện thức ăn thì tốt hơn, vì chúng ta tìm thấy niềm vui trong đó”.

Nguồn: aaicanada.com

Du học sinh Việt ở Mỹ bị tấn công sau bầu cử

Du học sinh Việt tại Mỹ, cũng như cộng đồng người da màu đang lo lắng về nguy cơ bị tấn công bởi những nhóm người da trắng được cho là ủng hộ tổng thống đắc cử Donald Trump.

Trên Facebook ngày 10/11, tài khoản có tên Hà Huy Hoàng cho biết bạn gái anh bị một nhóm người da trắng tấn công. Cô đang là sinh viên trường Academy of Art University ở San Fransisco, bang California.

Theo chia sẻ của Hoàng, nhóm người da trắng quật một túi nhựa bên trong có chứa vật cứng vào mặt người bạn gái khi cô đang đứng chờ xe buýt. Cùng lúc, họ hét vào mặt cô gái "đồ quái vật da vàng, hãy biến về nước tụi mày đi".

Sau đó, một thanh niên người Mỹ gốc Phi đã đến đuổi nhóm người da trắng đi và giải thoát cho bạn gái anh. Cô về nhà an toàn nhưng đã rất hoảng sợ.

Hôm 11/11, tài khoản Facebook Siêu Nguyễn, một du học sinh Việt Nam sống tại New York, đã đăng bức "tâm thư" nói về nỗi lo lắng của cộng đồng du học sinh sau khi cuộc bầu cử tại Mỹ kết thúc.

Bài đăng nhận được hơn 37.000 phản ứng, gần 12.000 chia sẻ và hơn 4.100 bình luận. Siêu Nguyễn nói việc người da màu và các nhóm thiểu số, trong đó có người châu Á, sợ bị đe dọa và tấn công trong những ngày qua "không phải là trò đùa".

Tài khoản Siêu Nguyễn đăng bức "tâm thư" nói về sự lo lắng của cộng đồng du học sinh Việt Nam trước tình trạng người châu Á cũng như người da màu bị tấn công tại Mỹ sau bầu cử. Ảnh chụp màn hình/Facebook.

Anh viết: "Trong hai ngày qua, rất nhiều bạn bè của mình đã khóc. Những nhà báo mình làm việc cùng tại ABC cũng khóc. Cha mẹ của họ khóc trên điện thoại vì sợ hãi, gọi điện cho họ lúc 2h sáng để đảm bảo họ không bị bắn khi những kẻ bạo lực da trắng vùng lên".

Anh bày tỏ sự bức xúc về những bình luận không thiện chí của cư dân mạng trước nỗi lo lắng của các du hoc sinh Việt Nam. "Thay vì viết status, hãy gửi tin nhắn tới ai đó, hỏi người đó có ổn không, có an toàn không", anh viết.

Đến ngày 12/11, tài khoản Facebook trên tiếp tục chia sẻ 5 câu chuyện về tình trạng kỳ thị chủng tộc đang gia tăng tại Mỹ hậu bầu cử. Anh cho biết đây là "những câu chuyện có thật, được kể bởi những người đã được chứng kiến hoặc thậm chí trải nghiệm trực tiếp".


Một bức tường tại Durham, bang North Carolina cùng dòng chữ "Mạng của người da đen chả là cái gì, phiếu bầu của chúng cũng vậy" được chủ tài khoản Derrick Lewis đăng trên Twitter hôm 10/11. Ảnh: Twitter/DerrickQLewis.

Ngay sau hôm bầu cử 8/11, mạng xã hội tại Mỹ liên tục lan truyền những câu chuyện về việc người da trắng dùng ngôn từ xúc phạm hoặc có hành động đe dọa, tấn công người da màu.

Trong một câu chuyện được chia sẻ rất nhiều trên Facebook tối 9/11, Kathy Mirah Tu, một người Mỹ gốc Việt tại Minnesota, cho biết chị bị một người đàn ông da trắng tóm lấy cổ tay và hét vào mặt "cút về xứ châu Á của mày đi". Theo đoạn chia sẻ, chị bị cảnh sát còng tay dẫn về đồn nhưng sau đó được thả.


Chia sẻ trên Twitter, nhiều người cho biết người thân, bạn bè của họ bị gọi là "chink", một từ lóng mang tính miệt thị người gốc Á tại Mỹ. Ảnh chụp màn hình/Twitter.

Rất nhiều người gốc châu Á tại Mỹ đã chia sẻ trên Twitter việc bạn bè, người thân hoặc chính họ bị những nhóm người da trắng chửi thề hoặc gọi bằng những từ lóng mang tính lăng mạ. Không chỉ người châu Á, các cộng đồng người gốc Phi, gốc Latin và các nhóm thiểu số cũng được cho gặp tình trạng tương tự.

Người da trắng được xem là thành phần chủ yếu trong lực lượng ủng hộ ông Donald Trump, người vừa đắc cử tổng thống Mỹ. Trong chiến dịch tranh cử của mình, vị tỷ phú đã nhiều lần thể hiện quan điểm cũng như đưa ra các cam kết chính sách được cho là phân biệt đối xử với người nhập cư, người da màu và các nhóm thiểu số khác.

Nguồn: zing
Xem nhiều nhất
Tin Hoa Kỳ
DU HỌC MỸ
SỐNG TẠI MỸ
NGƯỜI VIỆT TẠI MỸ
×